字1 字21 字41 字61 字81 字101 成语1 成语21 成语41 成语61 成语81 成语101 词语1 词语101 词语201 词语301 词语401 词语501 词语601 单词1 单词21 单词41 单词61 单词81 单词101 诗词1 诗词101 诗词201 诗词301 诗词401 诗词501 诗词601 诗人1 诗人21 诗人41 诗人61 诗人81 诗人101 名句1 名句21 名句41 名句61 名句81 名句101 近反义词1 近反义词21 近反义词41 近反义词61 近反义词81 近反义词101 造句1 造句101 造句201 造句301 造句401 造句501 造句601 字笔顺1 字笔顺21 字笔顺41 字笔顺61 字笔顺81 字笔顺101 歇后语1 谜语1 谜语11 谜语21 文言文1 文言文2 文言文3 百家姓1 百家姓2 百家姓3 字列表1 字列表51 字列表101 字列表151 字列表201 单词列表1 单词列表51 单词列表101 单词列表151 单词列表201 诗人列表1 诗人列表51 诗人列表101 诗人列表151 诗人列表201 诗歌列表1 诗歌列表51 诗歌列表101 诗歌列表151 诗歌列表201 诗句列表1 诗句列表51 诗句列表101 诗句列表151 诗句列表201 成语列表1 成语列表51 成语列表101 成语列表151 成语列表201 词语列表1 词语列表51 词语列表101 词语列表151 词语列表201 组词列表1 组词列表51 组词列表101 组词列表151 组词列表201
送灵师·佛法入中国
当前位置:首页 古诗 韩愈 送灵师·佛法...

送灵师·佛法入中国

朝代:唐代 作者:韩愈 复制
zhōng guó
ěr lái liù bǎi nián
mín táo
gāo shì zhe yōu chán
guān zhī zhì
fēn fēn tīng rán
gēng sāng shī
cháo shǔ shí xián
líng shī huáng xìng
yìn zhòu běn chán lián
shǎo xiǎo shè shū shǐ
zǎo néng zhuì wén piān
zhōng jiān
shī chéng yán qiān
zhì jiāo
xuān téng duàn qiān luán
wéi dòu bái hēi
shēng suí quán
liù zài zhì
xiāo chì huí xuán
zhàn shī shuí
hào hàn héng chán
yǐn jiǔ jìn bǎi zhǎn
cháo xié xiān
yǒu shí zuì huā yuè
gāo chàng qīng qiě mián
zuò xián
yǎo zòu xiāng xián
xún shèng dàn xiǎn
qián jiāng huí yán 沿
táng liù yuè
jīng diàn ràng guī chuán
shuǐ zhōng liè
qiān xún duò yōu quán
huán huí shì
yǎng jiàn tuán tuán tiān
tóu shēn
xìng mìng gān juān
làng fān yǒng
piāo zài shēng quán
tóng háng èr shí rén
hún kēng tián
líng shī guà huái 怀
mào shè dào zhuǎn yán
kāi zhōng èr zhōu
shī shí duō chuán
shī zhí
zhū wéi jūn biān
qiáng liú fèi yuè
luó chán juān
zuó zhě zhì lín
shǐ 使 jūn shù kāi yàn
zhú sān gōng
yíng huái 怀 zèng lán quán
yóu fàn mǎng hàng
yàn zhù chán yuán
bié chū
háng dòng zāo qiān
lín zhōu jìng zhāo qǐng
shū zhá piān piān
shí yuè xià guì lǐng
chéng hán kuī yuán
luò luò wáng yuán wài
zhēng yíng huò xiān
cóng bīn guǎn
zhàn lìn jiǔ néng zhuān
xié bèi
jiē xiǔ 宿 qióng huān yán
tīng shuō liǎng jīng shì
fèn míng jiē yǎn qián
zòng héng yáo
suǒ xiè xián luó chuān 穿
cái diào zhēn
zhū dān zài yán
fāng jiāng liǎn zhī dào
qiě guàn diān
sháo yáng tài shǒu
gāo líng yún yān
zhé wàng shí
kāi náng zēng qián
shǒu chí nán cáo
zhòng qīng yáo juān
cān tuàn
gāo biāo cuī tài xuán
wéi zhōu shì gàn
tóu fēng quán
hái jiù xiàng shí
qīng chàng yōu yuān
liú zhì
guī cān shí biān

作者介绍

韩愈
韩愈(768年-824年12月25日),字退之,河南河阳(今河南省孟州市)人,自称“祖籍昌黎郡”,世称“韩昌黎”、“昌黎先生”。唐代中期大臣,文学家、思想家、政治家,秘书郎韩仲卿之子。元和十二年(817年),出任宰相裴度行军司马,从平“淮西之乱”。直言谏迎佛骨,贬为潮州刺史。宦海沉浮,累迁吏部侍郎,人称“韩吏部”。长庆四年(824年),韩愈病逝,年五十七,追赠礼部尚书,谥号为“文”,故称“韩文公”。元丰元年(1078年),追封昌黎郡伯,并从祀孔庙。韩愈作为唐代古文运动的倡导者,名列“唐宋八大家”之首,有“文章巨公”和“百代文宗”之名。与柳宗元并称“韩柳”,与柳宗元、欧阳修和苏轼并称“千古文章四大家”。倡导“文道合一”、“气盛言宜”、“务去陈言”、“文从字顺”等写作理论,对后人具有指导意义。著有《韩昌黎集》等。 更多

年代唐代

收录作品661首

韩愈其他诗词

唐代诗词更多 >>

推荐诗词

相关诗人

上一首:合江亭·红亭枕湘江

下一首:醉后·煌煌东方星

分享至:
Top