táng
唐
sòng
宋
rén
人
jīng
惊
zhàng
瘴
lì
疠
tiān
天
,
,
tiān
天
huāng
荒
pò
破
yòu
又
jī
几
duō
多
nián
年
。
。
lǐng
岭
nán
南
zǒng
总
shì
是
tóng
同
wén
文
dì
地
,
,
hǎi
海
wài
外
jiān
兼
tōng
通
zǎi
载
bǎo
宝
chuán
船
。
。
liè
猎
jìn
尽
zhèn
鸩
méi
媒
xiāo
消
dú
毒
zhǒng
种
,
,
cháo
潮
féng
逢
lóng
龙
gòu
媾
cǎi
采
xiāng
香
xián
涎
。
。
hán
韩
sū
苏
yí
遗
jì
迹
yīng
应
huán
还
zài
在
,
,
mó
摹
xiàng
向
duān
端
xī
溪
yàn
砚
shàng
上
juān
镌
。
。