sòng
宋
dù
杜
shī
诗
tí
题
zài
在
,
,
fēng
风
sāo
骚
dào
到
cǐ
此
zhēn
真
。
。
dú
独
lái
来
zhōng
终
rì
日
kàn
看
,
,
yī
一
wéi
为
fú
拂
qiū
秋
chén
尘
。
。
gǔ
古
shí
石
shēng
生
hán
寒
rèn
仞
,
,
chūn
春
sōng
松
tuō
脱
lǎo
老
lín
鳞
。
。
gāo
高
sēng
僧
yǎn
眼
gēn
根
jìng
静
,
,
yīng
应
jiàn
见
kè
客
yín
吟
shén
神
。
。