héng
衡
mén
门
zhī
之
xià
下
kě
可
qī
栖
chí
迟
,
,
qiě
且
bào
抱
yí
遗
jīng
经
zhù
住
hǎi
海
yá
涯
。
。
dōng
东
hàn
汉
yǐ
已
biān
编
《
《
gāo
高
shì
士
chuán
传
》
》
,
,
xī
西
fāng
方
réng
仍
sòng
诵
měi
美
rén
人
shī
诗
。
。
shuāi
衰
nián
年
bì
避
dì
地
fāng
方
péng
蓬
zhuǎn
转
,
,
gù
故
guó
国
shāng
伤
xīn
心
hū
忽
shǔ
黍
lí
离
。
。
tiān
天
mò
末
qiū
秋
fēng
风
zhèng
正
xiāo
潇
sè
瑟
,
,
yī
一
hóng
鸿
shēng
声
chè
彻
mù
暮
yún
云
bēi
悲
。
。