字1 字21 字41 字61 字81 字101 成语1 成语21 成语41 成语61 成语81 成语101 词语1 词语101 词语201 词语301 词语401 词语501 词语601 单词1 单词21 单词41 单词61 单词81 单词101 诗词1 诗词101 诗词201 诗词301 诗词401 诗词501 诗词601 诗人1 诗人21 诗人41 诗人61 诗人81 诗人101 名句1 名句21 名句41 名句61 名句81 名句101 近反义词1 近反义词21 近反义词41 近反义词61 近反义词81 近反义词101 造句1 造句101 造句201 造句301 造句401 造句501 造句601 字笔顺1 字笔顺21 字笔顺41 字笔顺61 字笔顺81 字笔顺101 歇后语1 谜语1 谜语11 谜语21 文言文1 文言文2 文言文3 百家姓1 百家姓2 百家姓3 字列表1 字列表51 字列表101 字列表151 字列表201 单词列表1 单词列表51 单词列表101 单词列表151 单词列表201 诗人列表1 诗人列表51 诗人列表101 诗人列表151 诗人列表201 诗歌列表1 诗歌列表51 诗歌列表101 诗歌列表151 诗歌列表201 诗句列表1 诗句列表51 诗句列表101 诗句列表151 诗句列表201 成语列表1 成语列表51 成语列表101 成语列表151 成语列表201 词语列表1 词语列表51 词语列表101 词语列表151 词语列表201 组词列表1 组词列表51 组词列表101 组词列表151 组词列表201
后彩云曲
当前位置:首页 古诗 樊增祥 后彩云曲

后彩云曲

朝代:暂无 作者:樊增祥 复制
lán luán diàn 殿
céng zǎi guān sān zhào jiàn
huà dòng zhū lián ǎi xiāng
jīn chuáng kāi gōng shàn
míng nián 西 xìng wàn rén āi
guì guān fēi lián wěi jié huī
luàn chuān 穿 驿 dào zǒu
hàn gōng zhòng jiàn bǎi liáng zāi
bái tóu gōng jiān féng rén shuō
gēng zāi nián qiū yuè
liù lóng wàn lái
bǎi líng jiù shuài chēng kuí jié
hóng jīn duān jùn wáng
shàn shā shǐ 使 dǒng xiáng
fèn bīng chéng yín lüè
dǒng táo huò chí yāng
qiú luán zuò
fèng chéng shí jiā jiǔ jiā
hào shèng tān cái
guì diàn 殿 qīng qiū shǎo mián
wén dào píng kāng yǒu rén
néng cāo gōng wén
zhuàng yuán gào céng xiàng jiǎ
yīng hòu shū shī bìng xiě zhēn
bǎi líng dāng rén zhēng kàn
de róng miàn
yuè péng shān shí èr nián
qióng huá dǎo pàn yāo xiāng jiàn
shuǐ tōng yín hàn chá
cuī zhuāng hái yòng tiān shān jiàn
cǎi yún qiū qīn
yún shān chù xún
bào jiāng jūn qīn shé jiǎn
lái huā xià wèn qīng qín
niáng suī lǎo yóu fēng zhì
qiǎo huàn 西 zhuāng chēng rén
bǎi huán luó mǎn zān huā
quán jiāo xiāo zhǎng
niáng cuī shàng xiāng chē
bào wěi yín qiāng liǎng háng shì
yáo zūn niǎn lái
luó guǒ jīn lián zhì
luàn gōng wéi fēi
huāng táng zuò yōng
jiāng jūn xié shǒu yáo jiē xià
wèi shàng lóu
zéi fān chī máo
gōng shī shī
yán yán zhàn fēn yún jiǔ
luàn shā píng rén gǒu
cǎi yún diǎn xīn
cāo zòng liáo zài qiàn shǒu
qiè xiū tàn chì qián
cāo dāo hóng yán
shǐ xìn qīng chéng zhé yán
qiáng biàn shì qín kǒu
hòu lái nüè huī
néng yán sài yīng
jiào liàng gōng zuì xiàng shé chú
jiǎo xìng nián miǎn huán shǒu
jiāng jūn shí qiú rán bái
shí qiū niáng shèng chāi
zhàn yòu jīn nián
zhěn háng shī lǎo
zhōng yǒu dēng
xiào qīn é
suí pán huā dān
xún chéng què
shuí zhī jiǔ miào shén líng
bàn yáo tái shēng
huǒ fēi chí guò fèng lóu
jīn shé tàn tiàn fán shù
shí jǐn zhàng shuāng yuān yāng
hào jīng
jiàn yuè
xiǎo jiā bào shí
niáng xún záo huài chù
zhuàng yān lóu shǎn diàn chuāng
lóng niǎo qiú shēng
shà qín huī chǔ kōng
rán bié guǎn gōng zhù
zhāo yún qiū chūn
zuò jiàn zhū pán chéng
wén hóng hǎi bān shī zhào
yǒu qīng lóu bié qíng
cóng máng máng yún hǎi
jiāng jūn yǒu lián huǐ
jūn wáng shén
yáo shí jūn zhōng rén zài
yǒu zuì gōng sǔn guó wēi
jīn tiě quàn xiāo huǐ
tài lián bāng jiàng cái
zhōng wéi jiù yuàn é méi lèi
é méi zhòng luò jiāo fāng
shì dàn shí
bái mén lún luò guī xiāng
绿 cǎo
shì rén yǒu qíng duō
míng míng huò shuǐ zhài shang shè
táng yuān qiān
hǎi jīng sàng lín jiǎ
xiàn rén jiān jiàng xiàng jiā
qiáng sǎo shāng mén
yuè xiū yáng liǔ zhī
xīng jiā zuì táo huā shà
jīn zhě zhū lín lǎo
qīng qún lái wǎng chūn shēn
běi mén xué shì zuì guān
西 xìng cóng tán
rén shī guì shì qíng
shì yǒu què shí
rán luò hùn tuì 退 hóng huā
bái dēng shù

作者介绍

樊增祥
樊增祥(1846—1931)清代官员、文学家。原名樊嘉、又名樊增,字嘉父,别字樊山,号云门,晚号天琴老人,湖北省恩施市六角亭西正街梓潼巷人。光绪进士,历任渭南知县、陕西布政使、护理两江总督。辛亥革命爆发,避居沪上。袁世凯执政时,官参政院参政。曾师事张之洞、李慈铭,为同光派的重要诗人,诗作艳俗,有“樊美人”之称,又擅骈文,死后遗诗三万余首,并著有上百万言的骈文,是我国近代文学史上一位不可多得的高产诗人。著有《樊山全集》。 更多

年代暂无

收录作品1首

【注释】:

原序:光绪己亥,居京师,制《彩云曲》,为时传诵。癸卯入觐,适彩云虐一婢死,婢故秀才女也,事发到刑部,门官皆其相识,从轻递籍而已。同人多请补记以诗。余谓其前随使节,俨然敌体,鱼轩出入,参佐皆屏息鹄立。陆军大臣某,时为舌人,亦在行列。后乃沦为淫鸨,流配南归,何足更汙笔墨。顷居沪上,有人于夷场见之,盖不知偃蹇几夫矣。因思庚子拳董之乱,彩侍德帅瓦尔德西,居仪鸾殿。尔时联军驻京,惟德军最酷。留守王大臣,皆森目结舌,赖彩言于所欢,稍止淫掠,此一事足述也。仪鸾殿灾,瓦抱之穿窗而出。当其秽乱宫禁,招摇市黡,昼入歌楼,夜侍夷寝,视从某侍郎使英、德时,尤极烜赫。今老矣,流落沪滨,仍与厕养同归,视师师白发青裙,就簷溜濯足,抑又不逮。而瓦酋归国,德皇察其秽行,卒被褫谴。此一泓祸水,害及中外文武大臣,究其实一寻常荡妇而已。祸水何足溺人,人自溺之。出入青楼者,可以鉴矣。此诗着意庚子之变,其他琐琐,概从略焉。

后彩云曲翻译

【注释】:
原序: 光绪己亥,居京师,制《彩云曲》,为时传诵。癸卯入觐,适彩云虐一婢死,婢故秀才女也,事发到刑部,门官皆其相识,从轻递籍而已。同人多请补记以诗。余谓其前随使节,俨然敌体,鱼轩出入,参佐皆屏息鹄立。陆军大臣某,时为舌人,亦在行列。后乃沦为淫鸨,流配南归,何足更汙笔墨。顷居沪上,有人于夷场见之,盖不知偃蹇几夫矣。因思庚子拳董之乱,彩侍德帅瓦尔德西,居仪鸾殿。尔时联军驻京,惟德军最酷。留守王大臣,皆森目结舌,赖彩言于所欢,稍止淫掠,此一事足述也。仪鸾殿灾,瓦抱之穿窗而出。当其秽乱宫禁,招摇市黡,昼入歌楼,夜侍夷寝,视从某侍郎使英、德时,尤极烜赫。今老矣,流落沪滨,仍与厕养同归,视师师白发青裙,就簷溜濯足,抑又不逮。而瓦酋归国,德皇察其秽行,卒被褫谴。此一泓祸水,害及中外文武大臣,究其实一寻常荡妇而已。祸水何足溺人,人自溺之。出入青楼者,可以鉴矣。此诗着意庚子之变,其他琐琐,概从略焉。

更多诗词更多 >>

推荐诗词

相关诗人

上一首:大桥墓下

下一首:闻蟋蟀有感

分享至:
Top