shī
诗
yǒu
有
shèng
盛
táng
唐
nèi
内
,
,
rén
人
chēng
称
yī
一
dài
代
xióng
雄
。
。
zhū
朱
xián
弦
zhōng
终
zì
自
zhí
直
,
,
bái
白
jiǎn
简
qǐ
岂
néng
能
gōng
公
。
。
guān
官
dào
到
shēng
升
zhāo
朝
zhǐ
止
,
,
shēn
身
suí
随
guò
过
diàn
电
kōng
空
。
。
shāng
伤
xīn
心
qiān
千
lǐ
里
mǎ
马
,
,
lì
力
jìn
尽
wèi
畏
tú
涂
zhōng
中
。
。